Học được gì sau sự cố va chạm với xe khách bị mất phanh ở đèo Bảo Lộc

(Chuyện xảy ra hôm qua, giờ mới rãnh ngồi viết lại…)
Đó là một chuyến đi của 2 vợ chồng mình trong dịp con trai đang nghỉ hè. Sau 3 ngày nghỉ ngơi ở Đà Lạt thì 2 vợ chồng & con trai lên xe về lại SG…
Mình là đứa chạy xe khá kỹ, nên có chút hơi chậm & “nhát” hơn so với người khác, mặc dù cũng không kiểu quá “bò”…
Xuống gần đến chân đèo Bảo Lộc (chắc còn tầm 500m, lúc 2h chiều, ngày 3/6/2019), đang di chuyển chế độ lái M với tốc độ ~40km thì xe mình bị va chạm từ phía sau…
Nhìn gương hậu thấy đuôi xe khách bám vào là biết ngay có va chạm, cũng chưa hiểu chuyện j. Và cũng chẳng hiểu tại sao chiếc xe khách đó cứ bám vào rất sát đuôi xe mình mà không tách ra. Cảm giác lái xe lúc đó như bị “vật nặng” j đó đè lên nên có độ rung nhất định. Mình hãm phanh cho đến khi xe dừng lại…
Nhìn qua thấy vợ con trên xe hok sao, may quá!!! Về chế độ P, bật cảnh báo nguy hiểm, rút khoá xe & mở cửa xuống, với một chút lo lắng…
Mình loay hoay vẫn chưa hiểu chuyện j đang diễn ra, bản thân có chút hồi hộp khi va chạm.
Vừa xuống xe, chú tài xế bên xe khách cũng vừa xuống, chạy lại gần mình và nói “Cám ơn cháu, cháu vừa cứu mấy chục mạng người trên xe!”.
Mình vẫn chưa hiểu chuyện j. Nhưng lúc đó cũng thấy nhẹ nhõm & bớt lo đi!
Chú ấy vừa nói vừa lại bắt tay mình, tay chú ấy còn khá rung vì có vẻ hoảng. Mình thì thấy vợ con an toàn với tính cũng khá bình tĩnh nên ko run lắm!
Chú ấy nói tiếp, “xe bị mất phanh, may quá có xe cháu ở phía trước cản nếu không thì…”
Lúc đó mình mới bắt đầu hiểu chuyện, do xe chú ấy mất phanh nên mới lao vào xe mình, bị mất phanh cũng vài trăm mét trước đó nên mọi người trên xe đều biết & hoảng, với lúc đó thực ra chú ấy có ra hiệu nhờ mình nhưng mình ko thể thấy được. (Mình đoán lúc va chạm xe chú ấy chắc đang di chuyển ở tốc độ ~50km/h nên cũng đỡ)
Nhìn qua thì thấy cả 2 xe va chạm nhưng không quá nặng, tất cả mọi người trên xe đều không sao. Xe mình bị móp ở phía đuôi xíu, bị còn nhẹ hơn cả xe khách.
Trong đầu đang nghĩ, “mịa con Mer này rắn nhỉ! Đáng tiền vaizz”…
Lúc này mới chợt nhớ đến vợ con vẫn đang còn ngồi trong xe. Chạy lại mở cửa đưa 2 mẹ con ra, lúc đó vợ mình cũng hơi có chút hoảng & bắt đầu khóc…
Ôm vợ vào lòng & cả con trai, an ủi vợ “mọi việc ổn rồi, mọi người an toàn là hok sao rồi em!”
Cả nhà ôm nhau giữa đèo, cảm giác rất khó tả! Vợ chồng mình ôm hôn nhau mặc dù lúc đó có khá nhiều hành khách xe kia cũng đã xuống & nhìn tụi mình, lần đầu hôn vợ trc đông người thế! kiểu giống trong phim vaizz
Nhưng nói thật là khoảnh khắc lúc đó khá hp vì cả nhà vừa thoát biến cố j đó & all đều an toàn, dường như quên mất là mình vừa bị va chạm xe ở giữa đèo…
======
Quay lại nói chuyện với chú tài xế, đang trong lúc gọi thông báo bên chủ xe. Mình cũng ko muốn làm lớn chuyện, ko phải gọi CA giao thông j cho đỡ phức tạp. Nên thương lượng 2 bên khá vui vẻ…
Thủ tục lưu lại bằng chứng xong xuôi, chụp hình, quay video & gọi điện cho chủ xe bên kia xác nhận về việc sẽ thanh toán hoá đơn tiền sửa xe khi về tới SG.
Trong khi xe khách gọi thợ đến kiểm tra. Thì 2 vợ chồng mình lên xe về SG tiếp, rất may là xe vẫn chạy ngọt & ko có chút khác thường nào…
Trên xe, 2 vợ chồng nói chuyện khá nhiều xoay quanh câu chuyện va chạm xe vừa rồi, lúc đó vợ mình cũng đã bình thường trở lại…
Mình hỏi vợ, “em có rút ra được gì sau va chạm vừa rồi hok?”
Vợ mình nói:
– “Em thấy gia đình mình vậy là rất may mắn rồi. “Trong cái rủi có cái cái may”. Đôi khi “của đi thay người” nên cũng không có j tiếc”
– “Cảm ơn Trời Phật phù hộ nên mọi người đều không sao hết”
– “Với lại người ta cũng thể hiện sự biết ơn với mình lúc xảy ra (cả chú tài xế & khá nhiều hành khách khác), tức mình vừa làm được điều j đó có ích nên cũng một phần thấy ý nghĩa mà!”
Vợ cũng nói thêm, “Một số người có thể tiếc tiền sửa xe, chứ mình cũng không lo nghĩ về nó lắm dù chủ xe kia không trả giúp. Chỉ cần an toàn như bây giờ là mừng rồi chồng!”
Thấy khá vui, vì vợ ko một chút nghĩ ngợi j về sự tiêu cực với chuyện vừa xảy ra. Vì theo cách nghĩ thông thường, mọi người sẽ thấy gặp xui xẻo hay không vui vì nó…
Mình nói tiếp, “Ngoài những điều vợ nói, anh cũng nhận ra là mình nhận được nhiều PHƯỚC BÁO & KHÁ MAY MẮN từ trước đến nay, vì vậy cần phải LÀM CHUYỆN TỐT NHIỀU HƠN. Tức bản thân phải có ích, làm được những điều tốt thì mới nhận được PHƯỚC BÁO, những điều MAY MẮN sẽ đến.”
Mình kể với vợ nghe về một câu chuyện mình từng đọc được trong cuốn sách nào đó, hoặc nghe ai đó kể. Nó nói kiểu là “nếu chúng ta vẫn được sống trên đời, điều đó có nghĩa chúng ta vẫn đang còn giá trị gì đó”. Vậy nên hãy cố gắng là người có giá trị, tạo ra những điều tốt nhiều hơn để luôn gặp may mắn trong cuộc sống này…
Kể thêm với vợ về vài cuốn sách tâm linh gần đây mình đọc, và các sách về Phật Pháp, những câu chuyện về luật Nhân Quả mình từng nghe…
Tất cả đều rất NHIỆM MÀU, với chính mình khi tự nhớ lại nhiều việc đã xảy ra trước đây, chứ ko chỉ duy nhất lần này…
============
Sau chuyến đi, về tới SG. Tự nhiên thấy có cảm giác trân quý cuộc sống này hơn, khi vừa xảy ra một “sự cố nhẹ”!
Và thấy mình nên tiếp tục nổ lực làm việc tốt hơn để duy trì sự may mắn trong cuộc sống này!
Mat Phanh
Từ khóa : 
mất phanh hơi
mất phanh tiếng anh là gì
mất phanh xe container
mất phanh tiếng anh
mất phanh xe máy
container mất phanh
crv mất phanh
mất đèn phanh xe máy
lỗi mất phanh crv
xe mất phanh ở hà nội
mất phanh in english
mất trợ lực phanh
lỗi mất đèn phanh oto
chiếc xe mất phanh phim
lỗi mất đèn phanh xe máy

Đánh giá bài viết post
Exit mobile version